Tựa

Tựa
Trăng khuya buông lững ngọn tre!
Chiều rơi khe khẽ ngỡ bờ môi em.


Kỉ niệm.
Thăm lại trường xưa nhớ bạn xưa.
Lớp lớp đi về buổi sớm trưa !
Ta chừ lạc bước chân trời cũ.
Ngại gì dông tố với gió mưa.


Kỷ niệm
Mùa xuân rồi em nỏ về chơi phố.
Giấc mộng vàng tan tác phải không anh?
Duyên đành lở em vội bước sang sông!
Kẽo ngày kia thuyền em không bến đổ.
Mổi bước đi trên đường đời bận bịu...
Nên vô tình em lổi đấy thôi !
Đò duyên em như muốn ngừng trôi ?
Giữa bộn bề dòng đời hối hả.
Tạm biệt nhau bạn ơi chớ buồn hởi!
Chút "nổi nồng" mình kể để làm vui.
Liên hệ quảng cáo

Bài viết khác khác

Thơ tình cuối mùa thu

  Thơ tình cuối mùa thu    (Minh họa: Vũ Toản)   Thơ tình cuối mùa thu Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa...

Thương...!

 Thương ! Xuân về quê mẹ đó eng ! Nơi thuở nào chúng mình hẹn ước ? Anh lại thăm dù không báo trước... Kỷ niệm ùa vào nhấc bước chân qua.   Nhớ ! Đòn...

Chuyện!

 Chuyện ! Ngày xưa chị đẹp nhất làng. Trai thời bén gót chị vội vàng yêu anh...  Để rồi năm tháng nhớ mong! Để rồi man mác rối bời heo may. Chiều...

Chỉ là... anh nhớ em

Một chiều buồn ngõ vắng Muốn ôm em thật chặt Nhìn sâu vào đôi mắt Chỉ là... anh nhớ em Chỉ là anh nhớ em Một chiều dài lặng lẽ Anh tưởng mình mạnh mẽ...
Liên hệ quảng cáoLiên hệ quảng cáoLiên hệ quảng cáo
Chat với ban quản trị qua Zalo
Chat với ban quản trị
Để lại lời nhắn cho chúng tôi
Top
Logo