THƠ : CÓ LẼ NÀO



CÓ LẼ NÀO

Thơ : THẢO NGUYÊN



Image



"Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn" (*)


Khi ta ở, chỉ là nơi mưa che nắng trốn
Khi ta đi, mái nhà kia bỗng hóa thành thơ !
Như quê hương gần bên, ta chẳng đợi chẳng chờ
Khi xa xôi mới trăm thương ngàn nhớ

Có lẽ nào chỉ với con đường nhỏ
Có bướm vờn gió nhẹ, lượn lờ bay
Ánh nắng vàng thấp thoáng len vòm cây
Dấu chân ai đi về quen lối cũ !

Có lẽ nào chỉ một dòng sông nhỏ
Lững lờ trôi soi mây trắng lang thang
Ánh dương son chìm trong bóng chiều vàng
In bóng lặng con đò neo bến đổ


Có lẽ nào chỉ là vầng trăng tỏ
Đầu ngọn tre treo lơ lững đêm hè
Ánh nguyệt vàng óng ánh tợ pha lê
Cho hoa cau thơm mùi hương quý phái

Có lẽ nào những ngày xưa khờ dại
Trái tim non thoáng đập nhịp vu vơ
Mà lòng ta cứ vẫn mãi mong chờ
Mà hồn ta vẫn ngậm ngùi thổn thức

Mà tim ta cứ bồi hồi rạo rực
Kéo thời gian quay ngược để tìm về
Những bóng hình sâu tận đáy cung mê
Rồi tỉnh giấc khi …bóng chiều đã ngã…



Image

(* ) Thơ Chế Lan Viên

Liên hệ quảng cáo

Bài viết khác khác

MÙA HÈ VÀ HOA PHƯỢNG ĐỎ

Rõ ràng đối với quảng đời học sinh thì mùa hè và hoa phượng đỏ là hình ảnh thật rõ nét, ấn tượng, thật thân quen và đầy ắp kỷ niệm. Hoa phượng đỏ...

MÙA THU VÀ LÁ VÀNG

Trăng thu, gió thu, sương thu, hơi thu, hay chiều thu, đêm thu,…tất cả những cái “tĩnh” của không gian ấy dễ khơi gợi tâm sự riêng của lòng người. Đó cũng...

Thơ: Ô Lâu!

Ô Lâu ơi! Xa rồi sông còn nhớ,  Những chiều nghiêng bóng hắt nắng hoe vàng,  Chấp chới ánh lung linh tràn rực rỡ,  Gợn sóng nào riêng vỗ nhịp miên...

LÀNG TÔI

Làng tôi tên gọi Mỹ Xuyên, một dải đất thịt sát liền bạch sa. Giáp phường Ưu Thượng không xa, Dưới Câu Nhi xóm nhìn ra vững vàng.
Liên hệ quảng cáoLiên hệ quảng cáoLiên hệ quảng cáo
Chat với ban quản trị qua Zalo
Chat với ban quản trị
Để lại lời nhắn cho chúng tôi
Top
Logo