Khỉ và năm Thân
Con người ngày nay, dù là ở Á, Âu, Phi, Mỹ hay Úc châu; dù là da trắng, da vàng hay da đen, da đỏ, đều có chung...
Làng tôi tên gọi Mỹ Xuyên,
một dải đất thịt sát liền bạch sa.
Giáp phường Ưu Thượng không xa,
Dưới Câu Nhi xóm nhìn ra vững vàng.
LÀNG TÔI
Làng tôi tên gọi Mỹ Xuyên,
một dải đất thịt sát liền bạch sa.
Giáp phường Ưu Thượng không xa,
Dưới Câu Nhi xóm nhìn ra vững vàng.
Đông Nam bãi cát trắng vàng,
Trải ra tận đến bạt ngàn Tam Giang,
Ô Lâu Tây Bắc nhìn sang
Bờ sông uốn khúc chảy ngang quanh làng.
Thiên nhiên nguồn nước mênh mang,
Đây trằm kia hói mùa màng đỡ khô.
Đất làng rộng hẹp lô nhô,
ruộng vườn thôn xóm, cồn mồ ngỗn ngang.
Phe Đông xa tận cuối làng,
Nhà vườn san sát bên đàng lại qua.
Phe Thượng đông đảo không xa,
Bà con xúm xít vào ra rộn ràng.
Đi vào là đến Mỹ Cang,
Cư, Nam tiếp nối dân càng thêm đông.
Qua bên tê hói phường Trung,
thẳng xuống xóm Cọ là cùng mạn trong.
Cửa nhà vườn tược quang phong.
Đường ngang lối dọc thong dong rộng dài.
Mạn trên cách độ vài cây,
Bàu Tràng qua khỏi đến ngay Phường Mè.
Phường Lái ở phía bên tê,
Ô Lâu từ núi chảy về dòng sâu.
Vượt nguồn lên tận Sầu Đâu,
Đồng Hầm một khoảnh ăn sâu vào rừng.
Ông bà tìm đất canh trưng,
trồng tre trồng nứa chưa từng quản công.
Lại xuôi xuống sát biển Đông,
Canh thêm Kẻ Né thành đồng ruộng sâu.
Lên nguồn xuống biển lao đao,
Cũng vì con cháu mai sau tài bồi.
Thêm nghề chạm khắc làng tôi,
nổi danh một thuở tận nơi cung đình.
Bàn tay người thợ thật tinh,
dựng nên cung điện miếu đình nguy nga.
Nhà rường, hương án gần xa,
đều do tay thợ làng ta tạo hình.
Mỹ Xuyên sơn thủy đều xinh
Giữ nghề truyền thống thắm tình quê hương.
Mẹ cha một nắng hai sương,
ngọn rau tấc đất ruộng vườn nuôi con.
Dù cho sông cạn núi mòn,
Quê cha đất tổ một lòng chớ quên.
LÊ VĂN TUYÊN
(Trích từ Đặc san "Đồng Hương Phong Điền" Xuân Giáp Ngọ 2014)
Con người ngày nay, dù là ở Á, Âu, Phi, Mỹ hay Úc châu; dù là da trắng, da vàng hay da đen, da đỏ, đều có chung...
Đứng trước ngọn gió Nồm, lúc nào con người và vạn vật cũng có cảm giác dễ chịu. Đó chính là tình huống...
Ơi hỡi gió, thổi chi nhiều rứa hử ?!. Ừ, Phong Điền-“ Đồng Gió”, gió mênh mang… Chỉ trách mây giang hồ mơ...