Khỉ và năm Thân
Con người ngày nay, dù là ở Á, Âu, Phi, Mỹ hay Úc châu; dù là da trắng, da vàng hay da đen, da đỏ, đều có chung...
TỪ NHỮNG DẤU CHÂN NGƯỜI
Tháng mười khi lúa gặt xong
Còn trơ chân rạ với đồng – Đồng ơi!
Lúa đi để lại tháng mười
Và cơn gió thổi rỗng trời ở trên!...
Trời cao – Bỗng vút cao thêm
Bâng khuâng!... Vì hẫng chân đêm mất rồi
Gặt rồi – còn gốc rạ thôi
Và bao nhiêu dấu chân người mới nguyên
Giữa đồng tôi đứng lặng yên
Chân tôi chân rạ sát liền bên nhau
Nghe trong những vũng chân trâu
Tiếng chân con nhái đạp mầu đất non
Biết rằng sự sống mãi còn
Bánh chưng vuông, bánh dầy tròn là đây
Cho dù bão tốc chân mây
Cũng không tốc nỗi đường cày của tôi
Dù cho lửa đốt chân trời
Cũng không cháy được tháng mười, tháng năm
Tay tôi còn bón còn chăm
Thì đồng còn có tháng năm tháng mười
Ngày mai từ dấu chân người
Mầu xanh lên!... Với chân trời… mở ra!...
Đinh Nam Khương
Con người ngày nay, dù là ở Á, Âu, Phi, Mỹ hay Úc châu; dù là da trắng, da vàng hay da đen, da đỏ, đều có chung...
Đứng trước ngọn gió Nồm, lúc nào con người và vạn vật cũng có cảm giác dễ chịu. Đó chính là tình huống...
Ơi hỡi gió, thổi chi nhiều rứa hử ?!. Ừ, Phong Điền-“ Đồng Gió”, gió mênh mang… Chỉ trách mây giang hồ mơ...