Đang tải...
 

Thơ: Nhớ cố hương

Lại hứa hẹn như bao lần đã hẹn, Đêm khuya ơi! Trăng chờ mãi chưa về. Cơn gió chướng từng hồi qua song cửa Còi tàu ra réo rắt dạ buồn tê.
Thơ: Nhớ cố hương
Đêm thao thức nằm nhớ về quê cũ,
Nhớ sông xanh lờ lững quyện quanh làng;
Giọng à ơi rầu rầu trong xóm vắng,
Gọi ta về; nhớ quá cố hương ơi!
 
Đêm thao thức chờ trăng lên cuối phố,
Nghe mơ hồ thuyền rời bến sông xưa.
Về vô tận nhịp chèo khua – khua mãi,
Đem người đi biền biệt phủ phàng chưa.
 
Ai đó – về thăm làng xưa xóm cũ,
Ăn giùm ta bữa cơm mắm, dưa, cà
Gởi cho ta củ khoai lùi bếp trấu,
Uống thay ta chén rượu dưới trăng ngà.
 
Ai đó – về thăm vườn hoang thềm vắng
Nhớ mang vào dăm bảy nụ hoa cau,
Cho ta hít như tay ghiền ma túy
Rồi mơ màng: em còn hẹn vườn sau.
 
Và em nữa – mai có về Phước Tích,
Soi bóng mình trên bến nước Ô Lâu.
Hãy báo trước: Ta thôi chờ áo gấm,
Chẳng ngựa xe viễn khách cũng về cầu.
 
Lại hứa hẹn như bao lần đã hẹn,
Đêm khuya ơi! Trăng chờ mãi chưa về.
Cơn gió chướng từng hồi qua song cửa
Còi tàu ra réo rắt dạ buồn tê.
                                                                    Duy Viên

Chia sẻ bài viết:

Bài viết liên quan

TƯ VẤN MIỄN PHÍ
Chat với chúng tôi qua Zalo
Chat ngay để nhận tư vấn
Gọi ngay để được tư vấn